+TRÍCH ĐOẠN:
- “Tháng Tám là tháng nghỉ hè của người Ý nên đường phố khá vắng vẻ. Người Ý vốn thích lên núi, xuống biển hoặc đi nước ngoài để tránh cái nóng oi bức vào khoảng thời gian này.
Khác với bầu trời thường xuyên dày đặc mây ở Hà Nội, trời ở Rome cao vời vợi, trong vắt một màu xanh biển, hòa cùng nắng vàng óng ả chiếu dọc xuống những con phố trồng cây trúc đào nở đầy hoa trắng hồng. Những đại lộ thẳng thớm được thiết kế chỉn chu với rất nhiều biển chỉ đường chi tiết. Những tòa nhà lớn bằng đá khối trong gam màu xám hoặc nâu trầm hoài cổ trông thật diễm lệ, và càng sang trọng hơn với những bức tượng phù điêu trang trí mang đậm phong cách Roman.
Vậy là tôi đã đặt những bước chân đầu tiên đến Ý – đất nước của những cái đẹp hoàn mỹ.”
- “Ai cũng nghĩ về pizza hay spaghetti, về xe Vespa hay những chiếc ví da, về các tác phẩm nghệ thuật hay những kiến trúc thời Phục Hưng, thế nhưng có một thứ khác đang ngày càng được nhắc tới nhiều hơn: đó là thế giới của rượu nho.”
- “Khi tôi đánh tiếng đang yêu trai Tây, mẹ không tỏ ý phản đối nhưng bố tôi thì không vui ra mặt. Bố không thích tôi yêu người ngoại quốc, ông sợ mất con. Thế nhưng ông không ngăn cản ngoài việc thường tâm sự với mẹ rằng ông không hy vọng gì vào thứ tình yêu khác biệt văn hóa kiểu này.
Giả sử bố mẹ mà biết việc Luca đang tán tỉnh tôi thì họ sẽ nghĩ gì nhỉ? Rằng đàn ông Ý đúng là dẻo mỏ, khéo miệng như người đời luôn truyền tụng ư? Tôi ước bố mẹ biết rằng Marco là người đứng đắn và nghiêm túc, rằng anh không như những kẻ đào hoa điển hình thích tán tỉnh phụ nữ. Nếu anh chỉ muốn chinh phục tôi để chơi bời thì đã không cố gắng giữ gìn mối quan hệ của chúng tôi lâu vậy”.